MU “giơ đầu chịu báng” thành chuyện thường: Cái giá đắt của 12 năm ỷ lại
Manchester United, một trong những câu lạc bộ vĩ đại nhất thế giới, hiện đang phải đối diện với thực tế cay đắng: sự sa sút trong phong độ và tổ chức. Dù có một lượng tài chính dồi dào và những thương vụ chuyển nhượng không thiếu những bản hợp đồng đình đám, nhưng đội bóng này vẫn không thể lấy lại được vị thế của mình sau những năm tháng thăng trầm. Sự thất vọng về thành tích thi đấu và tình hình tổ chức đang trở thành một chủ đề nóng trong cộng đồng bóng đá, với câu hỏi lớn: tại sao MU lại không thể trở lại đỉnh cao? Câu trả lời có lẽ không phải là một mà là nhiều yếu tố tích tụ lại, dẫn đến sự khủng hoảng này.
12 năm ỷ lại vào chiến lược ngắn hạn
Một trong những lý do chính khiến MU không thể tiến bộ bền vững là sự thiếu ổn định trong chiến lược quản lý. Suốt hơn một thập kỷ qua, câu lạc bộ đã không có một tầm nhìn dài hạn rõ ràng. Sau sự ra đi của Sir Alex Ferguson, MU đã liên tục thay huấn luyện viên, và mỗi lần thay đổi, mọi thứ lại càng thêm rối rắm. Từ David Moyes, Louis van Gaal, José Mourinho, đến Ole Gunnar Solskjær, và giờ là Erik ten Hag, mỗi người một phong cách, nhưng tất cả đều không thể duy trì được sự ổn định lâu dài.
Những quyết định mua sắm thiếu suy nghĩ và không đồng bộ với chiến lược chơi bóng của huấn luyện viên càng làm cho đội bóng trở nên lạc lõng. Việc liên tục chi tiền vào những cầu thủ đắt giá nhưng không phù hợp với đội hình hay chiến thuật như Jadon Sancho, Antony hay Casemiro đã minh chứng rõ ràng cho sự thiếu sự phối hợp trong công tác chuyển nhượng của câu lạc bộ.
Quyết định sai lầm về các bản hợp đồng
Đầu tiên phải nhắc đến trường hợp của David De Gea, một thủ môn gắn bó lâu dài với MU và có không ít khoảnh khắc đỉnh cao. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng De Gea đã không còn duy trì được phong độ tốt nhất của mình trong vài mùa giải gần đây. Việc MU để De Gea ra đi là quyết định đúng đắn trong bối cảnh cần một thủ môn có khả năng phát bóng tốt và giúp xây dựng lối chơi từ tuyến dưới. Nhưng việc thay thế anh bằng Andre Onana lại tạo ra sự tranh cãi lớn. Onana, dù có tài năng nhất định, nhưng nhiều lần khiến các CĐV phải ngao ngán với những sai lầm ngớ ngẩn trong những trận đấu quan trọng. Onana đã trở thành một Fabian Barthez mới của MU – một thủ môn mà khả năng bắt bóng thì kém nhưng lại gây sự chú ý bằng những pha xử lý không tưởng, dễ dàng trở thành trò cười trên mạng xã hội.
Tình trạng này khiến MU chịu rất nhiều tổn thất, dù đã chi không ít tiền vào các thương vụ chuyển nhượng. Thay vì có được sự ổn định trong khung gỗ, MU lại phải đối mặt với sự bất ổn. Dù có thể đánh giá việc De Gea ra đi là đúng, nhưng sự thay thế bằng Onana lại không mang lại hiệu quả như mong đợi. Và dĩ nhiên, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả thi đấu của đội bóng.
Mua sắm không hiệu quả: McTominay và Hojlund
Một vấn đề khác nằm ở những bản hợp đồng thiếu hiệu quả. Hàng tiền vệ của MU đã phải chịu nhiều sự chỉ trích trong suốt mùa giải qua, và McTominay – dù không phải là cầu thủ đắt giá nhất, lại có khả năng ghi bàn ấn tượng hơn rất nhiều so với những tân binh như Hojlund. McTominay đã ghi những bàn thắng quan trọng cho MU trong mùa giải vừa qua, nhưng khi bán anh đi, đội bóng không thay thế bằng một cái tên đủ sức gánh vác trọng trách. Hojlund – tân binh được kỳ vọng rất nhiều – lại chưa thể hiện được gì nhiều trong những trận đấu vừa qua. Cầu thủ này chưa cho thấy được khả năng ghi bàn đều đặn và chưa thể kết nối được với các đồng đội trong lối chơi của MU.
Việc thiếu hụt những cầu thủ có khả năng thay đổi cục diện trận đấu đã khiến MU gặp khó khăn trong việc duy trì sức mạnh tấn công. Hojlund dù có những yếu tố kỹ thuật tốt nhưng lại thiếu sự sắc bén, trong khi đó McTominay, dù không nổi bật, lại biết cách tạo ra bàn thắng quan trọng khi đội bóng cần nhất.
Chất lượng ban lãnh đạo và thiếu định hướng rõ ràng
Chắc chắn rằng một trong những nguyên nhân lớn nhất dẫn đến sự thất bại của MU trong suốt thời gian qua là sự thiếu vắng một ban lãnh đạo ổn định và có tầm nhìn chiến lược. Mặc dù đã có sự thay đổi trong cấu trúc lãnh đạo với sự có mặt của Ashworth, nhưng chỉ sau 5 tháng, ông này đã phải ra đi, điều này chỉ ra rằng việc quản lý ở MU có vấn đề nghiêm trọng. Dù có sự đầu tư vào các nguồn lực, nhưng MU lại thiếu sự phối hợp chặt chẽ và rõ ràng trong công tác quản lý.
Trong khi đó, các câu lạc bộ khác như Brighton – một đội bóng không giàu có, nhưng lại sở hữu một chiến lược rõ ràng và một đội ngũ scouting rất hiệu quả, đã có thể phát hiện và chiêu mộ những cầu thủ tài năng từ những giải đấu nhỏ. Brighton không cần phải chi tiêu quá nhiều, nhưng vẫn xây dựng được một đội hình chất lượng, có thể cạnh tranh với những đội bóng lớn như MU.
Sự chậm tiến của MU so với các đối thủ
Bóng đá Premier League hiện nay đã phát triển mạnh mẽ đến mức độ mà ngay cả các đội bóng được coi là nhỏ cũng có thể đầu tư và xây dựng một đội hình vững mạnh. Các đội như Brighton, Aston Villa hay West Ham đang thi đấu tốt và dần dần trở thành những đội bóng đáng gờm. MU, trong khi đó, lại tiếp tục loay hoay với những quyết định sai lầm về chiến lược và chuyển nhượng, đồng thời thiếu đi một sự phát triển bền vững về cả lối chơi lẫn tổ chức đội bóng.
Trong khi đó, các đội bóng khác như Arsenal, Manchester City, Liverpool hay Chelsea đang ổn định với một tầm nhìn rõ ràng, một hệ thống đào tạo và quản lý bài bản, điều này giúp họ không ngừng cải thiện và phát triển. Trong khi MU vẫn loay hoay với những sự thay đổi và quyết định sai lầm.
Giá đắt của sự chậm tiến
Nhìn lại, cái giá mà Manchester United phải trả cho sự chậm tiến này là rất đắt. Dù có nguồn lực tài chính dồi dào, nhưng việc thiếu một chiến lược dài hạn, một ban lãnh đạo vững mạnh, cùng những quyết định chuyển nhượng sai lầm đã khiến đội bóng này không thể trở lại đỉnh cao như mong muốn. Và trong khi các đối thủ khác đang ngày càng mạnh mẽ, MU vẫn tiếp tục giậm chân tại chỗ, chấp nhận thất bại dưới áp lực của chính sự thiếu sót trong việc tổ chức và quản lý đội bóng.